Truyện vui tuần 1
Contents
1. Số nào đẹp
Trong giờ học:
-Các em, thử nói cho cô biết số nào gợi cảm nhất?
Vôva trả lời không cần suy nghĩ: 21593
Cô giáo rất ngạc nhiên: Tại …sao lại là số đó?
Vôva: Đơn giản là nếu một cặp nào đó cùng làm một việc thì trong vòng không quá năm tuần, họ sẽ hiểu rằng sau chín tháng sẽ xuất hiện người thứ ba!
2. KHÔNG THỂ THẮNG ĐƯỢC!
Ngày tận thế, thiên đàng và địa ngục tranh chấp lãnh thổ trên mặt đất. Bên bàn đàm phán, Satan – đại diện địa ngục – đề nghị sẽ có một trận đá bóng để giải quyết vấn đề này. Trợ lý của Satan nói nhỏ:
– Như thế sẽ rất bất lợi cho chúng ta, bởi tất cả các cầu thủ giỏi đã lên thiên đàng.
– Đừng lo, ngươi không nhớ là tất cả các trọng tài đều đã xuống địa ngục sao?
3. VÉ KHỨ HỒI CỦA ĐỐI THỦ
Jose và Miguel là những cao bồi Mexico. Họ cùng yêu một cô gái. Hai người quyết định đấu súng để chọn kẻ chiến thắng. Địa điểm quyết đấu sẽ là một vùng ngoại ô yên tĩnh. Khi ra bến tàu, Jose mua vé khứ hồi, thấy Miguel mua vé một chiều, hắn cười phá lên:
– Mày biết là sẽ không trở về à? Tao thì bao giờ cũng ăn tối ở nhà sau mỗi cuộc đấu súng!
– Tao không bao giờ mua vé khứ hồi, Miguel bình thản trả lời, vì luôn luôn về bằng vé của đối thủ.
4. THỊT NGƯỜI NGON LẮM
Cậu con trai hỏi mẹ: “Thịt người có ngon không hả mẹ?”
– Không ai ăn thịt người bao giờ. Thịt người tanh lắm, kinh lắm. Ăn thịt người là dã man con ạ. – Người mẹ trả lời.
Cậu con trai ngơ ngác thanh minh:
– Thế tại sao sáng nay, khi thấy một cô mặc váy ngắn đi qua cửa bố lại bảo: “Trông ngon thế”.
– !!!!!!
5. 98% ĐÀN ÔNG TRÊN THẾ GIỚI CẦN…
Ông vua xe hơi, Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng có Thánh St Peter chờ sẵn để đón Ford. Vừa gặp Ford, Thánh Peter cho biết: Ford hồi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc dây chuyền cho kỹ nghệ xe hơi làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này.
Suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Ðế. Thánh Peter dẫn Ford đến gặp Thượng Ðế. Vừa gặp Thượng Ðế, Ford hỏi ngay:
– Thưa Ngài, lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghĩ gì?
Thượng Ðế nghe xong bèn hỏi lại:
– Ngươi hỏi như vậy là ý gì?
Ford liền trả lời:
– Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sơ sót. Phía trước thì bị phồng lên, phía sau thì bị nhô ra. Máy thường kêu to khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và nuôi dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ đi 28 ngày là lại bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả lại quá gần nhau. Ðèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu thì nhiều kinh khủng khiếp.
Thượng Ðế nghe qua liền bảo:
– Ngươi hãy đợi một chốc lát để ta xem lại bản thiết kế.
Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình, sau một thời gian họ đã trình lên cho Thượng Ðế bản báo cáo. Xem xong, ngài bèn phán rằng:
– Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng, bằng sáng chế của ta thật có nhiều sai sót, nhưng nếu tính trên phương diện kinh tế thì hiệu quả lại rất cao: Có gần 98% đàn ông trên thế giới xài sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chỉ chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.
6. CHUNG THỦY
Jim nói với cô bồ:
– Bất cứ điều gì em muốn anh sẽ làm, nhưng còn chuyện cạo râu thì không bao giờ nhé.
– Còn ở nhà thì anh ta bảo vợ: Anh để râu để chứng minh cho em thấy sự thủy chung của anh.
– Một hôm, cô bồ của Jim cảm thấy nghi ngờ rằng Jim là một người đã có vợ. Cô ta nói: Em sẽ không yêu anh nữa nếu anh không chịu cạo râu đi.
– Mặc cho Jim năn nỉ hết lời, cô gái vẫn không đồng ý, cuối cùng Jim phải nhượng bộ và cạo đi bộ râu của mình.
– Thế rồi tối đó, khi trở về nhà Jim cảm thấy hối hận khi đã lừa dối người vợ chung thủy của mình và sợ sẽ phải thú nhận sự thật. Jim nhẹ nhàng leo lên giường nằm kế bên vợ mình. Cô vợ liền quay sang ôm mặt anh ta và thì thầm nói: Anh yêu, hôm nay không được đâu, gã chồng râu rậm của em sẽ về nhà bất cứ lúc nào đấy!!!
7. Giúp tố cáo
Điện thoại reo vang tại đồn cảnh sát:
– Một người tên là Tom nhà số 7 phố Tu viện cất giấu ma túy trong đống củi nhà anh ta.
– Chúng tôi sẽ đến ngay!
– Các nhân viên cảnh sát đến nhà Tom, lục soát khắp nhà, chẻ từng khúc củi, nhưng không tìm thấy ma túy. Khi bọn họ đã ra về, điện thoại reo vang tại nhà Tom: Thế nào Tom? Họ đã chẻ củi cho anh chưa?
– Rồi!
– Tốt lắm, bây giờ anh gọi họ tới nhà tôi nhé! Tôi cần xới lại khu vườn một chút.
8. Vova học lớp 1
Cô giáo dẫn Vova lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiểu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi Vova một số câu hỏi về Khoa học còn cô giáo sẽ hỏi Vova về kiến thức tổng quát, nếu Vova trả lời đúng ông sẽ cho Vova lên lớp.
Sau gần 1 tiếng “tra tấn” Vova bằng những câu hỏi về khoa học, câu nào Vova cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát.
Cô giáo: – Con gì càng lớn càng nhỏ?
Ông hiệu trưởng hết hồn.
Vova: – Dạ, con cua có càng lớn và càng nhỏ.
Cô giáo: – Cái gì trong quần em có mà cô không có?
Ông hiệu trưởng xanh cả mặt.
Vova: – Dạ, là 2 cái túi quần.
Cô giáo: – Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất?
Ông hiệu trưởng run lên.
Vova: – Dạ ở Châu Phi.
Cô giáo: – Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô?
Ông hiệu trưởng chết điếng người.
Vova: – Dạ là cái đầu gối.
Cô giáo: – Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt?
Ông hiệu trưởng há hốc mồm ra.
Vova: – Dạ là cái lưỡi.
Cô giáo: – Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình?
Ông hiệu trưởng ra dấu không cho Vova trả lời nhưng Vova đáp ngay:
– Dạ là cái giường ngủ.
Cô giáo: – Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng lại?
Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo.
Vova: – Dạ là dầu sơn móng tay.
Cô giáo: – Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra?
Ông hiệu trưởng gần xỉu.
Vova: – Dạ là cây cà lem.
Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với Vova:
– Thầy cho con… lên thẳng đại học, vì nãy giờ thầy… đáp không trúng được câu nào hết!?!
Vova: – ?!!!
9. Trượt hay đỗ
– Đề bài văn của các em hôm nay là: ‘Em hãy tả hay viết về khả năng đặc biệt của em mà em cho là tuyệt nhất’.
Các học sinh cắm cúi làm bài. Sau 5 phút, Tèo lên nộp bài với nội dung là: ‘Em có khả năng là đoán trước được tương lai, em đoán là kỳ thi này em sẽ trượt’.
Cô giáo nhận được bài của Tèo xong liền hỏi:
– Tèo, bài làm của em có vậy thôi sao?- Vâng, thưa cô! – Tèo liền gật đầu.
Sáng hôm sau, cô giáo liền lên văn phòng tìm gặp thầy hiệu trưởng, rồi cô hỏi:- Thầy đã xem bài làm của học trò Tèo chưa ạ?
Thầy hiệu trưởng thở dài đáp:- Rồi cô ạ! Nhưng tôi chả biết chấm điểm như thế nào cả. Nếu như cho Tèo trượt thì bài văn của em ấy đúng, mà bài văn đúng thì phải cho em ấy đỗ. Mà cho em ấy đỗ thì bài văn của em ấy sai, một bài văn sai thì làm sao cho đỗ được. Thật là tiến thoái lưỡng nan. Giờ tôi chả biết làm như thế nào cả cô ạ! Tôi đau đầu hôm qua đến giờ vì việc này đây.
Cô giáo nghe xong cũng chóng mặt.